Theo bước chân tình nguyện: Lớp học bổ sung kiến thức
"Việc đóng các tàu sân bay tương lai USS William J. Clinton (CVN 82) và USS George W. Bush (CVN 83) sẽ được khởi động trong những năm sắp tới", AFP dẫn tuyên bố của Tổng thống Joe Biden một tuần trước khi ông Donald Trump quay về Nhà Trắng."Một khi được hoàn tàu, hai con tàu sẽ gia nhập lực lượng hải quân có năng lực nhất, linh hoạt và chuyên nghiệp nhất thế giới", theo ông Biden.Mỹ có truyền thống đặt tên các cựu tổng thống cho một số tàu sân bay.Những con tàu gần đây nhất có tên theo cựu tổng thống là USS Gerald R. Ford (CVN 78) và USS John F. Kennedy (CVN 79).Ông Bill Clinton, chưa từng nhập ngũ, là tổng thống Mỹ trong 2 nhiệm kỳ từ 1993-2001. Đây là giai đoạn chứng kiến các máy bay Mỹ không kích Iraq và Nam Tư, cũng như trận chiến Black Hawk Down (Diều hâu gãy cánh) của lính đặc nhiệm Mỹ ở Somalia.Ông George W.Bush (Bush con), từng là phi công của lực lượng không quân thuộc vệ binh quốc gia, cũng là tổng thống 2 nhiệm kỳ từ 2001 đến 2009.Nhiệm kỳ của ông Bush được định nghĩa là "Cuộc chiến chống khủng bố" sau sự kiện 11.9.2001. Ông Bush đã phát động nỗ lực quân sự toàn cầu và bao gồm các cuộc chiến kéo dài ở Afghanistan và Iraq khiến hàng chục ngàn người thiệt mạng.CVN 82 và CVN 83 sẽ hoàn thành chương trình gồm tổng cộng 6 tàu sân bay lớp Ford của Hải quân Mỹ. Chiếc đầu tiên USS Gerald R. Ford (CVN 78) đã được biên chế từ năm 2017. USS John F. Kennedy (CVN 79) dự kiến sẽ được bàn giao cuối năm nay, và lần lượt USS Enterprise (CVN 80) và USS Doris Miller (CVN 81) sẽ nối tiếp gia nhập.Giá xăng dầu hôm nay 21.3.2024:Thế giới bất ngờ hạ nhiệt, trong nước điều chỉnh thế nào?
Đại diện các VĐV tuyên thệ tại lễ khai mạc
Sinh viên NIIE được 'cọ xát' thực tiễn từ năm nhất
Theo GameRant, nhà phát triển Mojang của tựa game Minecraft đã khởi đầu năm mới bằng cách ra mắt bản cập nhật snapshot 25w02a gồm các hiệu ứng lá rơi, các khối (block) hoa dại và khối lá rụng. Dù vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, người chơi đã nhanh chóng chỉ ra một số vấn đề cần khắc phục, đặc biệt là tính thiếu thực tế của hiệu ứng lá rơi.Một người dùng Reddit có tên Timonion1 đã nêu thắc mắc về lý do cây vân sam - một loại cây lá kim - lại có hiệu ứng lá rơi như những cây lá rộng thông thường. Theo phản hồi từ cộng đồng, cây lá kim không rụng lá theo cách này vì chúng không có “lá”, mà thay vào đó là các kim mỏng. Nhiều người chơi cho rằng đây chỉ là bản thử nghiệm đầu tiên và những chi tiết này có thể được điều chỉnh trong các bản cập nhật tiếp theo.Mục tiêu của nhà phát triển Mojang với bản cập nhật này là mang đến sự sống động hơn cho các khu vực rừng trong Minecraft với ba tính năng mới: hiệu ứng lá rơi, khối lá rụng và khối hoa dại. Người chơi khi bước qua các khối lá rụng sẽ nghe thấy tiếng xào xạc. Ở các khu vực như đồng cỏ, rừng bạch dương, rừng bạch dương cổ thụ và hoa dại mới được thêm vào tạo thêm sự đa dạng cho cảnh quan. Những bông hoa này có thể được sử dụng để chế tạo thuốc nhuộm và có bốn giai đoạn phát triển.Tuy nhiên, các ý kiến chỉ trích không chỉ dừng lại ở hiệu ứng lá cây. Một số người chơi cho rằng kết cấu của khối lá rụng chưa đạt yêu cầu về mặt thẩm mỹ, khi chúng trông lặp lại và thiếu chiều sâu. Những vấn đề này là một phần của giai đoạn thử nghiệm và Mojang dự kiến sẽ cải thiện chúng trước khi bản cập nhật chính thức được phát hành. Nhà phát triển Mojang ưu tiên các bản cập nhật nhỏ nhưng đều đặn thay vì các bản cập nhật lớn mỗi năm. Phương pháp này không chỉ cho phép người chơi trải nghiệm sớm các tính năng mới mà còn giúp nhà phát triển nhanh chóng nhận phản hồi từ cộng đồng để hoàn thiện trò chơi.Với tính năng lá rơi và các cải tiến khác, Minecraft đang hướng tới việc tái hiện thế giới tự nhiên một cách sống động hơn. Tuy vậy, những chi tiết chưa hoàn hảo trong bản cập nhật hiện tại cho thấy vẫn còn nhiều việc cần làm để đáp ứng kỳ vọng của người chơi.
Hàng chục người thiệt mạng trong vụ giẫm đạp vào rạng sáng 29.1 tại sự kiện tụ hội của đạo Hindu là Maha Kumbh Mela ở miền bắc Ấn Độ, theo AP.Sau hơn 12 giờ kể từ khi thảm kịch xảy ra ở thành phố Prayagraj (bang Uttar Pradesh), các đội ngũ cứu hộ vẫn tiếp tục đưa thi thể các nạn nhân đến nhà xác bệnh viện của trường Y Moti Lal Nehru tại địa phương.Phía cảnh sát chưa công bố con số thương vong chính thức, nhưng Reuters dẫn 3 nguồn thạo tin tiết lộ số người chết đã gần chạm ngưỡng 40 người."Thêm nhiều xác người được đưa đến. Chúng tôi đếm được gần 40 thi thể ở đây (nhà xác)", theo một nguồn tin.Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi chia buồn với thân nhân người bị hại, nhưng không đề cập số thương vong cụ thể.Ông Yogi Adityanath, Thủ hiến bang Uttar Pradesh nơi lễ hội diễn ra, cho biết cuộc giẫm đạp bắt đầu khi một số tín đồ tìm cách nhảy qua các rào cản được sắp xếp để quản lý đám đông.Lễ hội của đạo Hindu dự kiến thu hút khoảng 400 triệu người tham gia. Tính đến ngày 28.1, gần 200 triệu người đã đến nơi và hơn 57 triệu người hoàn thành nghi thức tắm nước sông Hằng vốn xem là con sông linh thiêng của Ấn Độ.Trong một diễn biến khác, một tai nạn máy bay đã xảy ra ở phi trường dầu mỏ của bang Unity thuộc Nam Sudan. Chiếc máy bay chở theo 21 người đang trên đường đến thủ đô Juba thì gặp nạn, theo Reuters dẫn lời Giám đốc Sở Thông tin bang Unity Gatwech Bipal.Ông Bipal cho biết các hành khách trên máy bay là công nhân dầu mỏ của tập đoàn GPOC, liên danh giữa Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Trung Quốc và Tập đoàn Dầu khí Nile thuộc sở hữu nhà nước Nam Sudan.Trong số những nạn nhân có 2 công dân Trung Quốc và một người Ấn Độ.Vẫn chưa rõ nguyên nhân rơi máy bay, cũng như các chi tiết liên quan. Chỉ có một người trên máy bay may mắn sống sót.
Giá cà phê robusta sắp cán mốc 4.000 USD/tấn
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.